“Hiking Nan Shan đi, Nan Shan đẹp lắm”
Nếu Bakit Jambul là dấu ấn mở đầu cho hành trình khám phá của mình thì Nan Shan lại là một điều gì đó luôn khiến mình trằn trọc.
Trằn trọc vì điều gì ư? Vì những câu chuyện của chị Nhi về một điểm đến săn mây sáng sớm tuyệt đẹp và một hành trình khiến chị thay 10 đầu ngón chân.
Chiếc hẹn với chốn bình yên này bị đẩy lùi từng ngày đôi khi vì thời tiết không ủng hộ, vì những cuộc hẹn khác lấp đầy nhưng mình vẫn hứa với bản thân phải đi tới đây bằng được.

Một Nan Shan thử thách với độ dốc ngay từ những bước chân đầu tiên, không quá khó nhưng khá mệt. Khi đi thì chẳng dễ mà khi về cũng khá khoai, vì con đường rất dốc. Đi chậm thì khá đau đầu ngón chân mà đi nhanh thì phải chạy nên mình vừa đi ngược lại và kết hợp cả ba.
Một Nan Shan với bãi cỏ xanh mướt, nơi con người ta có thể cắm trại qua đêm, gác lại những áp lực cuộc sống tìm về chốn bình yên. Mình tự hứa với bản thân một ngày không xa, mình cũng sẽ nằm ngủ trong một căn lều nào đó, ngắm nhìn bầu trời đêm và sáng sớm bình mình trên núi cao.
Nơi đây có đẹp không?
-Đẹp chứ, đẹp một cách bình dị với thảm cỏ xanh mướt, bãi cỏ lau đẹp đến lịm tim và đôi khi khiến mình ngỡ ngàng vì sự thơ mộng của những thứ nhỏ nhặt.
Nơi đây có khiến mình cũng thay 10 đầu ngón chân không?
-Tất nhiên là không nhưng ngón chân út bị rộp, chân tê cơ 3 ngày mới hết cơ.
Thế có đi lại nữa không?
-Có chứ. Đẹp như thế sao lại không đi tiếp.
Mời mọi người xem video hành trình tới nơi núi trời bao la của mình: